Thứ Tư, 15 tháng 8, 2012

Bởi có những con đường không thể giao nhau. Nên dẫu chúng ta có cố gắng miệt mài vẫn không bao giờ đi cùng một hướng. Nhấp cạn ly cafe bỗng thấy đắng lòng cho những câu từ vay mượn. Rồi cả một đời vẫn lạc bước về đâu…:(

13 nhận xét:

  1. òh, chị cũng từng rơi nước mắt khi nghe bài hát này...
    duyên phận...đành dùng từ này cho nhẹ nhàng...

    Trả lờiXóa
  2. Giờ nghe lại có rơi hông hè :(

    Trả lờiXóa
  3. Tưởng có em mang khăn giấy qua, có nguyên một bịch kế bên đây :(

    Trả lờiXóa
  4. cám ơn em...chị sẽ lau tạm bằng vạt áo...níu lệ có lở rơi...:D

    Trả lờiXóa
  5. Nhẹ nhẹ thâu của tổn thương con mét nhé chị... níu lỡ có "bị" lau :)

    Trả lờiXóa
  6. Mà phải công nhựn mí cuộc tình mà dở dở ương ương, nó cứ đẹp quài hen :)

    Trả lờiXóa
  7. Cái ni em nóa chưa có trãi nghiệm nên chưa biết, để xem thời gian sẽ trả lời cái còm nì :)

    Trả lờiXóa
  8. Hihi, hok cần trãi nghiệm đâu, nghe mí bài hát, đọc mí bài thơ á em :)

    Trả lờiXóa
  9. em md triet ly hay qua, chuc em vui ve, an lac dem nay nha em!hugs!

    Trả lờiXóa
  10. Quận 8, chung cư Đồng Diều... :))))))))

    Trả lờiXóa